Một cơ hội vàng mà cô ấy đã định xoá đi
Mùa thu năm 1999 là thời kỳ nóng bỏng với các sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành IT khi hàng loạt công ty như Yahoo!, MarketWatch, VA Linux Systems, TheGlobe.com… phát triển rực rỡ.
Khi đó Mayer 24 tuổi, chuẩn bị tốt nghiệp Đại học Stanford với tấm bằng thạc sỹ IT. Một buổi tối tháng tư, cô nhận một email tựa đề “Làm việc tại Google?”.
Ban đầu cô định xóa - phản ứng quen thuộc với thư mời việc ngỏ, nhưng cô lại tình cờ nháy vào bức thư. Khi đọc nó, cô bỗng nhớ lại cuộc nói chuyện vào mùa thu năm ngoái với Eric Robert, thầy giáo của mình.
Khi đó, Mayer vừa trở về từ Zurich, sau chín tháng làm việc cùng 30 nhà nghiên cứu khác nhằm xây dựng hệ thống cho một trang web - tương tự hệ thống mà Amazon dùng để đưa ra gợi ý mua sách dựa trên những lần mua trước của khách hàng. Mayer gặp Robert.
Ông nói: “Có hai chàng trai đang làm một chương trình tương tự như em vừa hoàn thành.” Công ty có cái tên khá hài hước - Google và ông khuyên Mayer đến gặp họ. Lúc đó cô nói: Không!
Sau khi đọc email của Google, Mayer nhớ tới hai chàng trai và đăng ký phỏng vấn. Người phỏng vấn cô là Craig Silverstein, lập trình viên chính thức đầu tiên của Google.
Trước khi bắt đầu, Siverstein đề nghị Mayer hãy dừng cuộc phỏng vấn lúc 16 giờ. Anh yêu cầu Mayer cho đề xuất để Google có thể làm tốt hơn. Mayer đưa ra ý tưởng Google cần một hệ thống thu thập các trang web tốt hơn, đặc biệt là với các trang tin tức.
Và khi cô ngừng nói đã là 16:10. Cô lúng túng xin lỗi. Đáp lại, Silverstein cười và nói cuộc phỏng vấn thực sự giá trị.
Sáu ngày sau, Mayer nhận được lời đề nghị làm việc của Google.
Trong cuộc sống, Mayer nhận ra cô luôn phải đứng trước những lựa chọn khó khăn.
Từ việc chọn theo học tại Đại học Stanford, mặc dù đã có giấy báo trúng tuyển Đại học Yale và một số trường Đại học danh tiếng khác, hay việc chuyển đổi chuyên ngành học từ Hóa sinh sang Ngôn ngữ lập trình.
Hoặc quyết định làm việc tại Trung tâm nghiên cứu Đại học Stanford, và cuối cùng là tham gia công việc tại Thụy Sĩ, nơi mà cô không thông thạo ngôn ngữ và cũng chẳng quen một ai.
Nhưng Mayer nhận ra điểm chung của tất cả các quyết định này, đó là chúng đều giúp cô được làm việc cùng những người thực sự tài giỏi và luôn đòi hỏi cô phải nỗ lực hết mình với công việc.
Cô có cảm giác cho dù thất bại cùng với họ, cô cũng sẽ học được nhiều điều hơn sự thành công dễ dàng ở những nơi khác.
Tại Google
Mayer được giao nhiệm vụ phát triển công cụ tìm kiếm mặc định cùng Netscape. Tại thời điểm đó, Google có khoảng 300 máy tính. Nhưng một lần khi Netscape gửi toàn bộ lưu lượng truy cập của mình tới Google, website của Google đã bị sập.
Đêm hôm đó, Mayer làm việc tới tận 3 giờ sáng. Có những lúc cô đánh giá cơ hội thành công của công ty chỉ có 2% nhưng quyết tâm không ngã lòng vì cô tin vào định hướng đúng đắn. Với sự nỗ lực tột bậc, cả nhóm cuối cùng cũng khắc phục được sự cố này.
Mayer có một cách riêng để tìm hiểu mức độ phổ biến của Google, đó là ghi nhận phản ứng của mọi người xung quanh khi cô nói với họ về công việc của mình.
Hai tháng sau khi bắt đầu công việc, Mayer bắt gặp được người đầu tiên biết đến Google. Nhưng chỉ 1 năm sau, ngày càng nhiều người biết và sử dụng công cụ tìm kiếm Google.
Tháng 4 năm 2000, Google được dịch ra 14 ngôn ngữ khác nhau, và vào mùa hè năm đó, Google cho ra đời dịch vụ tìm kiếm cạnh tranh với Yahoo!
Một năm rưỡi tiếp theo, Mayer đã thật sự hạnh phúc khi bắt gặp một người đàn ông đang sử dụng Google trong một quán cà phê internet tại Thụy Sỹ và thốt lên rằng “Ồ, tôi yêu Google”.
Cuộc sống hiện tại của Marrisa
Hằng ngày Mayer phải điều hành một loạt các cuộc họp. Các nhóm kĩ sư, nhóm này tiếp nhóm khác, bước vào phòng họp, bật laptop lên và thuyết trình.
Không chào hỏi, không lời nói xã giao. Mặc quần áo đen, đi xăng đan đen và với mái tóc buộc hờ, Mayer luôn giữ cái nhìn chằm chằm và lạnh lùng. Mỗi nhóm có 10 phút, và đồng hồ cứ đếm từng giây, từng giây.
Từ điển Wikipedia có một mục dành riêng cho Marissa
Marissa Ann Mayer (sinh ngày 30/05/1975), là Phó Giám Đốc Tìm Kiếm Sản Phẩm và Kinh Nghiệm Tiêu Dùng tại công ty Google.
Nhiệm vụ của cô là theo dõi quá trình phát hành sản phẩm mới, quyết định xem khi nào và cho sản phẩm nào của Google được phát hành. Cô đã trở thành một trong những gương mặt nổi tiếng nhất Google.
Ngoài việc có những bài phỏng vấn từng được xuất bản, Mayer còn thường xuyên xuất hiện tại các buổi phát biểu với tư cách là đại diện cho cả công ty.
Cô nhận bằng Cử nhân Khoa học tại Symbolic Systems và bằng Thạc Sỹ ngành Khoa học Máy Tính tại Đại học Stanford.
Mayer là kỹ sư nữ đầu tiên được nhận vào làm việc tại Google và là một trong 20 nhân viên đầu tiên gia nhập Google vào đầu năm 1999.
|
Sau một ngày dồn dập, Mayer trở về ngôi nhà mới của mình tại Palo Alto - nơi cô được đắm mình vào các “tác phẩm nghệ thuật” của mình - những chiếc bánh ngọt tự tay cô làm ra. “Tôi yêu việc làm bánh”, cô nói, “có lẽ vì tôi là một người rất khoa học. Các đầu bếp giỏi nhất chính là các nhà hóa học”.
Mayer rất say mê nghệ thuật đương đại, yêu hãng thời trang Barneys và cửa hàng AG Jeans. Cô là một người nghiện thời trang. Nhà thiết kế cô yêu thích là De La Renta và Carolina Herrera.
Trong một buổi biểu diễn ballet tại San FranSisco, Mayer khiến người ta trầm trồ bởi chiếc áo choàng hiệu Naem Khan đính 70 cara kim cương Grafff.
Mayer cũng rất thích những dịch vụ của tòa nhà FourSeasons, nơi cô được phục vụ bánh sandwich nướng phô mai tới tận phòng và phòng tập thể dục tới tận tối khuya.
Tại thời điểm này, thứ duy nhất thiếu trong cuộc sống của Mayer là một người tình lãng mạn.
Điều thú vị là một người phụ nữ thích chuyện trò và luôn khăng khăng bảo vệ ý kiến của mình về mọi thứ: từ quần jeans, bánh ngọt cho tới hoạt động trong tương lai của công cụ tìm kiếm Google, người đang giữ một vị thế ngày càng cao trong con mắt của công chúng, lại tỏ ra lưỡng lự khi nói về chuyện hôn nhân của mình.
Cô dường như không cho phép mình hẹn hò hay có những mối quan hệ tình cảm lâu dài.
Khi đề cập về sự nghiệp, Mayer nói sẽ cân nhắc sự thay đổi. “Tôi là người góp công xây dựng lên Google, tuy nhiên tôi không muốn ngủ quên trong ánh hào quang của chính mình. Tôi luôn nghĩ thú vị nhất là điều gì sẽ xảy ra tiếp theo”.
Theo TienPhong